NGẠI NGẦN
Ngày ngày nắng đổ xuống đầy sân
Muốn đến thăm nhau , quá ngại ngần
Đường bụi mịt mù cay khóe mắt
Nẻo xa thăm thẳm mỏi đôi chân
Đầu hè phượng đỏ lưa thưa nở
Cuối bãi ve sầu rả rích ngân
Dục dã lòng ai thêm chộn rộn
Làm sao nỗi nhớ được vơi dần ?..