NHỚ NỖI XƯA
Chẳng thể nào nguôi nhớ nỗi xưa
Xuân trôi từ đấy đã bao mùa
Trăng vàng vẫn nhuốm dòng sông cũ
Chiều tím còn in cánh nhạn thưa
Thảng thốt nghe trao lời giã biệt
Bàng hoàng lắng bước lúc xa đưa
Đoạn tình ai ngỡ thành thiên cổ
Khắc khoải hoài mong...mấy cũng thừa !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét