NIỀM VUI
Thời gian thắm thoát
thoi đưa
Tám mươi, bảy bảy tuổi xưa hiếm
rồi
Vợ chồng nhà giáo vui tươi
Đã năm mươi bảy năm trời bên nhau
Biết bao nghĩa nặng tình sâu
Sinh con - ba rể, một dâu thuận
hoà
Con theo nghiệp cố, ông, cha
Con dâu, hai rể cũng là giáo viên
Nha khoa rể thứ thảo hiền
Mỗi nhà hai cháu bút nghiên miệt
mài
Cử nhân, thạc sĩ kề vai
Giáo viên, hiệu vụ dẻo dai việc
trường
Đích tôn đại học ngoại thương
Ngân hàng cháu ngoại con đường
lập thân
Gia phong nền nếp kiệm cần
Luân thường đạo lý, thiện chân
ngạt ngào./.
Phan Đình Đệ
Xóm 2, xã Thạch
Sơn, Anh Sơn, Nghệ An.
THƠ MỜI HOẠ
SÁNG NGHĨA ĐỜI
Thang
lão tám mươi đã đến rồi
Dãi
dầu mưa nắng vẫn vui tươi
“Trồng
người” thuở trước lo vun đắp
Hưu
trí ngày nay được thảnh thơi
Nề
nếp gia phong luôn giữ vững
Cương
thường đạo lý chẳng hề vơi
Một
nhà song lão ung dung bước
Con
cháu sum vầy sáng nghĩa đời./.
TÌNH NGƯỜI
Trời cho được đến hôm nay
Thầm
vui gia cảnh ngày ngày sáng thêm
Phong lương nâng cánh diều lên
Du
dương tiếng sáo vang trên bầu trời
Đa đề vững gốc xanh tươi
Chim
xanh ríu rít được vui cửa nhà
Tốt vườn hoè quế thơm hoa
Ơn
nhờ tiên tổ nữa là trời ban
Cảm ơn non nước muôn vàn
Tu
nhân tích đức chứa chan tình người
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét