Trong thơ Đường luật , phú là một thể có lẽ là khó làm nhất . Thế mà anh Nguyễn Gia Khanh , trước việc Trung quốc ngang ngược đặt giàn khoan HD 981 trên vùng biển thuộc chủ quyền của nước ta , anh đã thể hiện lòng yêu tổ quốc , căm thù bọn lãnh đạo TQ đã bất chấp đạo lý làm người , bất chấp luật pháp quốc tế , bằng một bài phú sắc bén về nội dung , chỉnh chu về nghệ thuật , tôi đã được anh cho mang về giới thiệu ở đây . Mong nhiều bạn đón đọc và cho cảm nhận .
BÀNH TRƯỚNG PHÚ
Đã hay:
Thế sự khi động có khi yên
Đất trời lúc mưa rồi lúc nắng.
Vẫn biết:
Từ kim cổ, ngôi Hán Đế dù muôn vẻ, muôn màu
Mà trước sau, mộng Bá quyền vẫn một tuồng,
một hạng!
Ta đã cùng ngươi:
Hai nước anh em
Một màu cờ Đảng.
Từng đồng chí, kết nghĩa bang giao
Từng Mác-Lê, chung trường Cách mạng
Đêm tung chăn, cùng đón làn gió sang mùa
Ngày mở mắt, cùng nghe tiếng gà gáy sáng.
Vậy mà:
Chữ “thân tình” ngươi đã để đá nát , vàng
phai
Câu “Bốn tốt” ngươi xem như mây trôi, gió
thoảng.
Thấy của tối mắt, mơ Biển Đông, tròng ngươi
ngước đăm đăm
Lấy chợ bỏ nhà, mộng “Chín Khúc” dãi ngươi
tuôn lênh láng.
Mượn gió bẻ măng, ngươi cướp Hoàng Sa, càng
phơi rõ tâm địa bá quyền
Được chân lân cổ, ngươi đặt Giàn khoan, để
thè dài “lưỡi bò” bành trướng.
Đưa bài “Vu khống” hòng tráo quốc thành gà
Lấy chước “Đã rồi” tính đem ngưu hóa tượng
Rắp tâm Vương Bá, đe lâu dù không người sợ,
cũng lộng giả thành chân,
Mượn chuyện Tăng Sâm,nói lắm cũng có kẻ
tin, mà thay đen đổi trắng.
Lại cứ lo tranh chiếm hết Sen-ca-cự, Gạc ma
Sao không biết giữ cho yên Tân Cương, Tây
Tạng?
Lại nữa:
Mộng bá quyền, ngươi thòi bụng mèo mả , gà
đồng,
Phá kinh tế, ngươi giở trò mạt cưa, mướp
đắng
Không trừ miếng hôi tanh
Chẳng ngán tuồng hạ đẳng
Tung tin, tung tiền giả,tung hóa chất...trò
dơ này, lũ quỷ còn kém “ngộ” muôn lần
Mua đỉa,mua sừng trâu,mua lá hồi...dạ thối
ấy, loài ma phải tôn ngươi nhất bảng!
Cứ tưởng ,thân xác nhà ngươi đều là giống
phượng ,giống công
Đâu ngờ, dạ tâm hạng ngươi cũng rặt loài
ruồi, loài nhặng
Thấy thịt là bâu, chẳng ớn danh thối, tiếng
hư
Thấy tanh không trừ, đâu lo kẻ la, người
mắng
Ta đây nghĩ:
Dù nhà ngươi muốn biến có thành không
Mà bụng ta mong bớt thù thêm bạn
Mở lượng hải hà, ta cho ngươi Bauxite Tây
Nguyên
Thêm lòng từ tâm, ta đãi ngươi Formosa
Vũng Áng
Ta ươm hữu nghị trên xương máu tiền nhân
Ta trải hoa hồng khắp biên cương xứ Lạng.
Tưởng nhắc lại đạo lí từ mười sáu chữ vàng
Để quên đi mối thù của muôn ngàn khăn
trắng.
Thế nhưng:
Ta càng thứ tha,
Ngươi càng hung hãn!
Tàu thuyền chấp pháp của ta, ngươi xả “vòi
rồng”
Mạng sống ngư dân của ta, ngươi đòi “thủy
táng”
Cậy mình xác lớn, ngươi tưởng mình là hổ là beo
Tưởng ta thân hèn, ngươi xem ta như nai như
hoẵng
Coi chừng:
Chấu chửa rơi râu
Voi đà gãy cẳng!
Giặc Ân đông là thế, mà xác phơi như rạ,
bởi Thánh Gióng với một ngọn tre
Thuyền Nguyên lớn đến vầy, cũng thân đắm
với bùn, vì Yết Kiêu dù không cây súng.
Chí khí Trần Thánh Tông lẫm liệt, đang mãi
đó sục sôi
Tuyên ngôn Lý Thường Kiệt hào hùng, vẫn còn
đây sang sảng.
Một góc chợ, một bàn trà... đều hóa Hội
nghị Diên Hồng,
Muôn trái tim, muôn khối óc...vẫn ghi câu
thề “Sát Thát”
Sông Như Nguyệt còn ầm ầm gửi sóng đến
Hoàng Sa
Cọc Bạch Đằng còn nhọn hoắt chờ thây từ
giặc Hán
Thù nguyện trả thù!
Mạng thề đòi mạng!
Lợi quyền sông biển, không để giặc xâm lăng
Danh dự quốc gia, không để ngươi phỉ báng
Gươm hãy tuốt gươm!
Đạn đà lên đạn!
Bớ lũ Hán man!
Phen này quyết giáng!
Bớ lũ Hán man!
Phen này quyết giáng!
Giáng cho chúng hiểu câu “mềm nắn, rắn
buông”
Giáng để chúng quên điều “viễn giao,
cận...choảng”
Giáng cho chúng phải chui vào ống đồng mà bỏ
thói hung hăng
Giáng để chúng phải bơi về bờ Bắc mà tan mơ
bành trướng.
Giương cao cờ chính nghĩa, thế giới thảy đồng tình
Giết hết lũ bạo tàn, Việt Nam luôn chiến thắng!
Giương cao cờ chính nghĩa, thế giới thảy đồng tình
Giết hết lũ bạo tàn, Việt Nam luôn chiến thắng!
Nay ta:
Chích máu căm hờn
Viết lời cáo trạng!
NGUYỄN GIA KHANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét