THƠ ANH HÀ NGỌC KIM ( TIẾP THEO KỲ TRƯỚC ) :
CÚNG MẸ CHA HƯƠNG VỊ QUÊ NHÀ
Đặt bát nước chè cúng mẹ cha
Con dâng hương vị của quê nhà
Vọng đâu tiếng cuốc cây bung gốc
Thoảng lại giọng cười đất nở hoa
Sóng sánh trong bình , mơ bóng mẹ
Lung linh trước mặt , tưởng hình cha
Mồ hôi Người thấm từng vuông đất
Tấc dạ bồi hồi , đậm lệ sa ...
TIẾNG TRONG KHUYA
Kẽo kẹt trong khuya vọng gợi hồn
Não nùng tâm khảm kẻ cô đơn
Thương vương thân phận bao đen bạc
Oán hận trời xanh mấy tủi hờn
Thao thức thâu canh nghe gió cuốn
Bồn chồn nát giấc lắng mưa tuôn
Đâu đây văng vẳng lời cha mẹ
" Vững chí lên con , chớ có buồn " .
LỮ THỨ AI NGƯỜI ?
Phong sương chóng nhuộm cái thân già
Tắm ánh thiều quang khói nhạt nhòa
Mấy độ xuân về sâu nghĩa mẹ
Bao lần tết đến nặng ơn cha
Trùng dương sóng vỗ thương tình bến
Sơn cước mây che cảm đạo nhà
Lữ thứ ai người tâm thấu nhỉ ?
Bút nghiên khó ấm tháng ngày qua .
*
* *
ƯỚC
Tám chục xuân thu tuyết điểm màu
Văn chương gom nhặt những dòng châu
Nâng niu nghĩa bạn thêm tươi sắc
Trân trọng tình thơ mãi thắm màu
Thấm thía tâm vàng trang diễm tuyệt
giữ gìn pho ngọc vận Hoàng Lâu
Thăm hoa thưởng nguyệt hòa thi cảm
Chỉ ước muôn thu vững nhịp cầu ...
XA NHỚ
Khắc khoải đêm ngày nhớ cố hương
Đọc thơ càng đọc lại càng thương
Mộng chan khuôn giấy mười hai bến
Mơ nhuộm tờ hoa vạn dăm đường
Ngọn bút quan hà vương vấn nỗi
Con đò viễn xứ xốn xang vương
Muốn gần đâu có gần nhau được
Đành mượn tâm thơ gửi đoạn trường .
( CÒN TIẾP )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét