NGÓNG BẠN
Ngóng bạn phương xa đã cạn chiều
Ngày tàn ngã bóng nắng vàng xiêu
Tay nâng bút biếng lòng cô quạnh
Hoa rủ hương buồn nẻo tịch liêu
Tiếng nhớ chưa vơi sầu mấy nỗi
Câu thương còn đượm mộng bao nhiêu
Riêng mình chỉ biết đành thôi thế
Dấu kín trong tâm trọn một điều .
Lê Quốc Thọ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét