TỰ NGẪM
Đường trần dấn bước biết bao nơi
Trải mấy phong sương những nẻo đời
Khi đạp mây bay trên đất khách
Lúc nghe gió hát giữa trùng khơi
Rối bời tâm sự lòng khôn tả
Vương vấn ân tình dạ khó lơi
Xốc lại hành trang vui tiến tới
Vầng dương đã rạng phía chân trời .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét