TÌNH
LẺ BÓNG
Thuyền
nặng mình em gắng tới bờ
Chở
tình lẻ bóng giữa sông thơ
Trăm
thương con trẻ còn non nớt
Ngàn
tiếc ngày xanh chẳng hững hờ
Nhìn
cánh hoa tàn lòng mỏi mệt
Ngắm
vành trăng khuyết dạ bơ phờ
Mảnh
gương tiết liệt luôn luôn sáng
Bao
tháng bao năm trọn đến giờ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét